Bạn đã bao giờ rơi vào tình trạng khi lái xe mà không chú ý , lái xe trong vô thức. Cho đến khi ta dừng ở một điểm nào đó ta mới chợt tỉnh : Ô đã đến nơi rồi à
Đúng là như vậy tâm trí chúng ta không ngừng trôi chảy, nếu bạn thử ngồi xuống hít thở, bạn tập trung vào hơi thở của mình. Sẽ có một hiện tượng, đó là liên tục các suy nghĩ , các luồng tư tưởng ập đến làm bạn không thể tập trung vào hơi thở được.
Tâm trí của chúng ta là vậy, nó chỉ là một tập hợp của những suy nghĩ không dứt, đôi khi chỉ là những tư tưởng không đầu, không đuôi. Nó xuất hiện, đến rồi đi một cách bất định, đôi khi không chủ đích. Có thể là những hình ảnh về quá khứ, có thể là những dự định về tương lại.
Bản thân mỗi cá thể sống đều có 2 phần : Thân và tâm , với thân thể này, chúng ta luôn chăm sóc, chúng ta ăn các chất bổ dưỡng để nuôi thân, chúng ta tập thể dục, tắm rửa, xức nước hoa….
Nhưng rõ ràng có một điều bất công ở đây, chúng ta đã bao giờ để ý đến phần tinh thần của mình không? Hoặc đơn giản là chúng ta không biết cách để chăm sóc nó như thế nào ….
Trong xã hội phát triển này ngay, con người luôn đối mặt với những biến động, luôn phải tiếp xúc với những yếu tố phức tạp, internet, điện thoại, máy vi tính…. Tất nhiên đó là những công cụ góp phần vào sự phát triển của xã hội. Nhưng ở một mặt nào đó nó luôn tác động lên tâm trí của chúng ta. Chúng ta luôn bị phụ thuộc vào nó, tâm trí của chúng ta như những con nghiện.
Trong giai đoạn dịch bệnh covid vừa rồi, các trẻ em không được đến trường, các con phải học online, đó là việc bắt buộc để có thể kết nối với chương trình học, tuy nhiên đó là những tác động bị động mà không một ai muốn. Đôi khi nhìn những ánh mắt chăm chú một cách mệt mỏi và vô hồn, tôi giật mình để thấy sự nguy hiểm mặt trái của sự thông tin hóa, của sự hiện đại hóa.
Quay trở lại vấn đề, khi tâm trí của chúng ta tiếp xúc với quá nhiều thông tin, nó không được nghỉ ngơi. Tôi ví như bộ xử lý máy vi tính, luôn luôn bị quá tải, trong khi đó các rác, các tập tin không cần thiết tồn động mà không được quét rác và làm mới lại bộ nhớ. Đến một lúc nào đó nó sẽ bị già cỗi và đầy bộ nhớ
Đây cũng chính là nguyên nhân ngày nay các triệu chứng bệnh lý : Trầm cảm, tự tử, bế tắc trong cuộc sống… ngày càng gia tăng.
Và đó là lý do chúng ta phải biết cách chăm sóc cho phần tinh thần của mình, sống chánh niệm và thức tỉnh. Đó cũng là lý do của một miền tỉnh giác ra đời.